Trả lời Từ Quang: Tu tập Tâm Bất Động

HỎI:

Kính thưa Thầy,

Con rất cám ơn Thầy về những lời dạy, nhất là lời dạy sau:

“Tâm Bất Động là chân lý của đạo Phật, ai khôn ngoan thì sống với nó, ai dại dột thì buông bỏ nó”. (Thư trả lời của Thầy, ngày 18-1-2010)

Nhờ lời dạy này, nên các thời tu, kể từ ngày mở email và cho đến nay, con đã tu và thấy được tâm bất động và đã tu khá tốt. Cảm ơn Thầy rất nhiều. Sáng nay con cũng tiếp tục tu tâm bất động như thế. Từ nay con sẽ tu tập tâm bất động như thế.

Tuy nhiên, vì lo sợ là con không hiểu đúng lời Thầy, áp dụng sai lời dạy, hay tu sai mà không biết; tu theo cách suy nghĩ sai thành ra vô tình tu theo con suy nghĩ, chứ thật sự không đúng sự chỉ dạy của Thầy. Vậy kính xin Thầy từ bi xem cách con tu như trình bày sau đây có thật sự đúng với sự chỉ dạy:

1. Con ngồi yên, thư giãn toàn thân và thần kinh, khi tâm tự nó không suy nghĩ, chứ không làm cho nó không suy nghĩ, thì tác ý: “Tâm phải bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”, và ngồi im lặng, chỉ chú tâm trong trạng thái không niệm đó.

2. Khi có niệm thì tác ý lại. Do câu tác ý, khi tác ý thì tâm tự động trở lại không niệm chứ không có dụng ý nào làm cho nó không niệm. Nếu tác ý :“Tâm phải bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”, mà tâm vẫn còn niệm thì tác ý nữa. Cứ tác ý mỗi khi có niệm.

3. Các từ “bất động, thanh thản, an lạc, vô sự” tác động rất mạnh vào tâm, nên câu tác ý: “Tâm phải bất động, thanh thản, an lạc, vô sự” rất kết quả, trong khi ngồi mà sinh những cảm thọ khó chịu trên chân hay thân. Cho nên khi thấy có những cảm thọ làm tâm sinh niệm thì con dùng câu tác ý: “Tâm phải bất động, thanh thản, an lạc, vô sự” cho đến khi không còn niệm. Chỉ khi những cảm thọ đó quá mạnh thì mới thay đổi thư thế để giải trừ.

4. Con không biết có nên hay không nên dùng câu tác ý để vượt qua những cảm thọ khi ngồi lâu, tức vẫn ngồi bất động trong tư thế đó mà tác ý câu: “Tâm phải bất động, thanh thản, an lạc, vô sự” cho đến khi không thể kham, không giữ tâm không niệm, mới xả ra hoặc thay đổi tư thế.

Kính thư,
Con Từ Quang
(Sư Từ Quang hỏi đạo ngày 25/01/2010)

ĐÁP:

Kính gửi con,

I- Cứ để tự nhiên, không nên chú tâm trong trạng thái không niệm đó. Vì vậy, người mới tu tập có 5 điều sai:

1- Chú tâm ở chỗ không niệm, tức là dùng chỗ không niệm ức chế ý thức.
2- Sợ có niệm, nên cứ thầm tác ý câu Tâm Bất Động.
3- Hôn trầm, thùy miên tấn công.
4- Thường theo dõi hơi thở nên tâm bất động được kéo dài, nhưng đó cũng là cái sai.
5- Thường dùng quán thân để giữ gìn tâm bất động kéo dài, nhưng đó cũng là cái sai.

II- Câu hai đúng.

III- Câu ba đúng.

IV- Người tu tập tâm bất động có đầy đủ ý chí và nghị lực, nên không có cảm thọ nào làm cho họ đầu hàng. Người tu tập tâm bất động đuổi tất cả cảm thọ trên thân và tâm một cách anh dũng, vì thế họ làm chủ được bệnh tật. Do làm chủ được bệnh tật, nên họ làm chủ được sinh, già, bệnh và chết rất dễ dàng. Cho nên, người nhát gan không dám tu tập Tâm Bất Động.

Vì vậy người khôn sống với nó, người dại dột thì buông bỏ nó.

Tu mà còn sợ chết thì tu tập cái gì? Chân lý giải thoát của Phật giáo sờ sờ ra trước mắt, mà không gìn giữ bảo vệ nó thì còn tu tập cái gì nữa?

Kính thư,
Thầy của con
(Trưởng Lão trả lời ngày 27-01-2010)

Bản chụp scan bức thư trả lời của Trưởng lão Thích Thông Lạc:
(Nhấp chuột vào ảnh để xem phóng lớn)