Tâm thư ngày 20/6/2009: Thầy đã dạy đầy đủ các pháp tu tập
TÂM THƯ GỬI CÁC CON
(Trưởng lão Thích Thông Lạc gửi ngày 20 tháng 6 năm 2009)
Kính gửi: Các con thân thương,
Tất cả những pháp tu tập từ thấp đến cao, từ cơ bản đến chứng đạo của đức Phật, Thầy đã dạy các con đầy đủ không còn thiếu một pháp nào nữa cả. Đến đây trách nhiệm và bổn phận của một người thầy, Thầy đã làm xong.
Còn bây giờ là phần tu tập của các con, các con có tu tập là các con có giải thoát, có chứng đạo; nếu các con không tu, hay tu tập cho có hình thức qua ngày thì chắc chắn không bao giờ có giải thoát.
Bổn phận và trách nhiệm của các con là phải tự cứu mình ra biển khổ, chứ không ai đi thay con đường đó cho các con, hay cứu các con được; mà chính các con! Xưa đức Phật đã dạy: “Các con hãy thắp đuốc lên mà đi, Ta chỉ là người hướng đạo mà thôi!”. Các con có nghe lời dạy này không?
Các con nên nhớ, trước kia các con còn dựa vào Thầy để thưa hỏi đạo, vì các con còn quá sơ cơ; nhưng đó cũng là một cớ để phá hạnh độc cư, mà phá hạnh độc cư thì muôn kiếp tu hành cũng chẳng đi đến đâu. Các con có biết không?
Biết bao ngày, tháng, năm, có những người giúp Thầy luôn đi tới đi lui canh chừng, sợ các con phá hạnh độc cư đi nói chuyện; mà đi nói chuyện thì tu hành không biết bao giờ chứng đạo. Nhưng khi vắng mặt những người này thì các con dụm hai, dụm ba nói chuyện. Thật là tội nghiệp! Đời có gì vui mà thích nói chuyện, chỉ là các pháp vô thường, mà các pháp vô thường là khổ; rồi đây sinh tử đến biết có gặp Thầy, gặp pháp, gặp Tu Viện để mà tu tập nữa không?
Mọi người ai cũng phải lo cứu mình, cho nên hiện nay không còn ai đi tới đi lui giúp các con độc cư nữa. Vì vậy, các con cứ mặc sức nói chuyện, không cần phải nói lén lút. Thầy đã già rồi, nhắc mãi các con không nghe thì nhắc làm gì nữa đây? Khi các con tu tập thì mang lại lợi ích cho các con, chứ các con tu tập mang gì lợi ích cho Thầy, cho những người khác đâu?
Hiện giờ còn lại những ngày trên thế gian này, Thầy chỉ sống với tâm BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC và VÔ SỰ; không phải bận rộn tiếp khách, thuyết giảng; vì sách Thầy đã giảng dạy đầy đủ lắm rồi, không còn thiếu một bài pháp nào nữa cả.
Mọi người cứ đọc sách rồi tự tu tập theo lời dạy trong sách rất cặn kẽ và dễ hiểu. Tu hành không sai đâu mà các con sợ; nếu có tu sai thì trong sách cũng dạy các con phá cái sai. Vì thế các con cứ vững lòng tu tập; nhưng cần tránh tu tập nhiều khi các con chưa nhiếp được tâm. Nhiếp tâm là tập làm chủ tâm, thì các con phải lưu ý ngay từ phút đầu có làm chủ tâm được hay không: nếu không làm chủ tâm được thì đừng có tu, dù có tu tập cũng chỉ phí thời gian và công sức vô ích.
Nếu biết ơn Thầy thì ngay nơi hình ảnh Thầy mà đảnh lễ, chớ đừng về Trảng Bàng – Tây Ninh; đường sá xa xôi rất hao tiền bạc, xe cộ, lên xuống nhọc nhằn rồi đến gặp Thầy, đảnh lễ Thầy. Biết rằng đó là tình thương của các con đối với Thầy, nhưng ráng tu tập là thương Thầy nhiều hơn các con ạ!
Cuối cùng Thầy thăm và chúc các con tu tập ngày một tốt hơn.
Kính ghi,
Thầy của các con